"Vị kia nhất định sẽ trách mắng chúng ta làm việc bất lực, hơn nữa tuyệt đối sẽ không vì sự bất lực của chúng ta mà đi quấy rầy Cổ Thần."
Ánh mắt Sarupol lia ngang một cái, táo bạo nói: "Như vậy chúng ta phải xuất phát toàn bộ, giết hết tất cả những kẻ có hơi thở của Ngô Vọng!"
Sa Lực Sĩ bất đắc dĩ vỗ trán một cái, nói: "Chuyện này nếu còn kéo dài, động tác của chúng ta lớn một chút thì khó tránh sẽ nảy ra va chạm với cường giả của Hiệp Hội Thợ Săn."
"Xảy ra va chạm thì cứ tiêu diệt cả đám bọn nó luôn!" Sarupol đã không muốn suy nghĩ nữa, ngang ngược nói.
Sa Lực Sĩ nhún vai: "Vậy.... cứ vậy đi."
Dù sao thì Sarupol cũng là lão đại, Sa Lực Sĩ không có cách nào chống lại quyết định của Sarupol, huống chi từ hơi thở biểu hiện trên bàn nước dò tìm thì bên Hiệp Hội Thợ Săn chỉ có ba thợ săn thực lực trung tự mà thôi, cũng không thể quấy rầy bọn họ.
Vì thế theo mệnh lệnh của Sarupol, mấy trăm con quái vật biển sâu thực lực thấp nhất là cấp Tai Họa, thực lực cao nhất là cấp Tai Nạn trung tự giống như thủy triều tràn ra.
Bắt đầu đồng thời tấn công tất cả các điểm có vấn đề, chỉ cần phát hiện mục tiêu ở điểm nào thì nhiệm vụ của bọn chúng coi như hoàn thành.
Giống như Sa Lực Sĩ lo lắng, hành động quy mô lớn như thế khẳng định sẽ làm Hiệp Hội Thợ Săn chú ý, vì thế trận chiến của đám quái vật biển sâu và nhóm thợ săn đã bùng nổ mà không hề có chút điềm báo trước nào.
...
Một chiếc xe lu mang theo khí thế điên cuồng tông ngang tông dọc trong thành phố, chỉ cần nhìn thấy vật thể sống sẽ không chút lưu tình tông tới.
Trong xe là một người tài xế có mạch máu gồ lên, vẻ mặt điên cuồng.
Đột nhiên hắn nhìn thấy ở bên đường có một nam một nữ, người phụ nữ đang ngồi xổm dưới đất, hình như đang nghiên cứu gì đó.
Người phụ nữ đó rất đẹp, phụ nữ xinh đẹp như vậy bị xe lu cán nát nhừ khẳng định cũng sẽ rất đẹp!
Vì thế, xe lu không chút lưu tình lái về phía hai người kia.
Người đàn ông cao lớn đứng sau lưng người phụ nữ áo xanh kia bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó đưa tay phải tới trực tiếp chặn chiếc xe lu lại, chiếc xe lu nặng trịch bị một tay hắn cản lại, không thể nào tiến thêm được nữa!
Người phụ nữ kia chỉ một ngón tay, một con bướm màu xanh lá cây yên lặng bay vào phòng điều khiển, rơi vào trên vai người bị ký sinh.
Sau đó cơ thể người bị ký sinh bắt đầu thối rữa, từ một người trực tiếp biến thành một đống mà người ta khó có thể nhìn thẳng.
"Mỗi lần nhìn thấy chiêu thức tấn công của cô tôi đều cảm thấy sợ phát khiếp."
Siêu thợ săn 'Thú Dữ' dùng lực cánh tay một chút, đẩy chiếc xe lu này ra thật ra, sau đó cảm thán nói.
Bươm bướm trước giờ vẫn luôn rất xinh đẹp, nhưng bướm mà Khủng Điệp điều khiển không chỉ xinh đẹp mà còn rất khủng bố!
Lúc đám bướm màu xanh lá kia bay lượn sẽ phát ra bột phốt pho màu xanh lá cây, khi loại bột này dính vào da thì sẽ bắt đầu thối rữa và mềm hóa trên phạm vi lớn.
Đám bươm bướm xinh đẹp này có lẽ mới càng xứng với cái danh loài côn trùng tử vong hơn.
"Lần nào ông cũng nói thế, nhưng chả thấy ông sợ chút nào." Khủng Điệp liếc mắt nói: "Trước tiên mặc kệ mấy thứ này đi, tôi có thể cảm giác được mình sắp tìm được hang ổ của đám trùng kia rồi."
Ôn Văn là người bình thường cũng có thể phát hiện mối đe dọa của đám trùng này, mà Khủng Diệp được xem là chuyên gia nghiên cứu về ma vật có hình dạng côn trùng, khi bắt được con rết Scutigera Coleoptrata đầu tiên còn sống thì đã hiểu ra tất cả.
Những con trùng này chỉ là ấu trùng được sinh ra mà thôi, có một cơ thể mẹ mạnh mẽ hơn đang điều khiển chúng nó, khi không còn cơ thể mẹ nữa thì mối đe dọa của đám trùng này cũng sẽ bị giảm mạnh.
Hơn nữa cơ thể mẹ cũng có thể tiến hành lần thứ hai dựng dục vào bất cứ lúc nào, vì thế phải sớm giết chết nó, bằng không có thể sẽ có phiền phức lớn.
Vì thế Khủng Điệp đã gọi Thú Dữ từng nhiều lần hợp tác tới, chuẩn bị cùng nhau đánh vào hang ổ côn trùng.
Hiện giờ một đường men theo tung tích cũng đã tập trung được vị trí của hang ổ, đang chuẩn bị cùng Thú Dữ tiếp cận thì đột nhiên dừng lại, vẻ mặt nghiêm túc.
Bởi vì từ đường cống ngầm ở trước mặt bọn họ đột nhiên chui ra một người cá!
Không chỉ một, chỗ cống thoát nước kia đột nhiên sụp đổ, từng người cá cùng đủ loại sinh vật biển sâu có hình thù kỳ quái chui ra.
Một người cá nhìn thấy nhóm Khủng Điệp thì giương nanh múa vuốt nhào tới.
Trước khi chúng xuất phát, Sarupol từng đưa ra mệnh lệnh, chỉ cần có người dám ngăn cản thì lập tức giết chết, vì thế đám người cá cũng bung xõa bản tính.
Nhưng nửa đường thì cơ thể nó trực tiếp trở nên thối rữa, còn chưa tiếp cận tới gần chỗ hai người thì đã không còn hình dáng gì nữa rồi.
"Đây chính là đại quân sinh vật biển sâu ẩn núp trong thành phố đang chuẩn bị tàn sát dân chúng hàng loạt à?"
Trước đó Khủng Điệp và Thú Dữ vẫn còn nghi ngờ chuyện này, nhưng hiện giờ nhìn số lượng người cá và dáng vẻ vừa thấy mặt đã không nói lời nào lao tới tấn công của đám này, chỉ sợ những lời đó chính là thật!
Hơn nữa ở dưới cái hố kia có ít nhất là hai hơi thở cấp Tai Nạn trung tự trở lên, cấp Tai Nạn hạ tự cũng có mấy cái.
Chỉ bằng hai người bọn họ thì chỉ sợ không thể ngăn cản đợt sóng người cá này!
"Ông thủ một chốc đi, tôi cầu viện!"
Thú Dữ gật đầu, không chút do dự vọt về phía đám người cá, vung tay một cái đã đánh bay một con quái vật đang gầm gừ, tranh thủ thời gian cho Khủng Điệp.
Mà Khủng Điệp thì mở thiết bị đầu cuối siêu thợ săn, báo tình huống cho Ẩn Thứ biết.
Trước tiên Khủng Điệp nói về vị trí hang ổ lũ rết Scutigera Coleoptrata mà mình suy đoán, sau đó cặn kẽ nói rõ đám trùng kia có thể mang tới đe dọa lớn cỡ nào, ít nhất phải có một siêu thợ săn trung tự đi giải quyết đầu nguồn hiểm họa.
Về phương diện khác thì báo lại bên mình đã gặp đám người cá, chỉ bằng hai người bọn họ thì không có cách nào ngăn cản, vì thế cần siêu thợ săn khác tới hỗ trợ, tốt nhất là Ẩn Thứ cũng qua bên này!
"Đã biết, tôi sẽ sắp xếp."
Sau khi liên lạc với Ẩn thứ xong, Khủng Điệp cũng yên lòng, phần tay áo bằng lụa bị làn khí vô hình nâng lên, trông như một đôi cánh bướm xinh đẹp.
Sau đó mười mấy con bướm màu xanh lá cây bay ra ngoài, bay múa xuyên qua toàn bộ chiến trường, trước tiên tạo thành một lượng lớn thương vong.
Bản thân Khủng Điệp thì giống như tinh linh hồ điệp vậy, khi bị rất nhiều quái vật tấn công cũng có thể nhẹ nhàng bay múa.
Đồng thời mang tới sức tấn công còn khủng khiếp hơn cả lũ bướm nhỏ xinh kia!
...
Lúc này Ôn Văn và Sở Vĩ vừa mới từ tầng hầm đi ra ngoài thì cũng bị người cá tập kích.
Nắp cống thoát nước phía trước bị đẩy ra, ba tên quái vật cấp Tai Hại hình thù kỳ quái gào rú xông tới trước mặt nhóm Ôn Văn làm ra dáng vẻ hung ác, tựa hồ muốn hù chết nhóm Ôn Văn vậy.
Nhưng Ôn Văn hiện giờ chỉ cảm thấy buồn cười, bởi vì phong cách của ba con quái vật này và cảnh tượng nơi này thực sự không phù hợp...
Chúng nó theo thứ tự là một con quái vật sao biển béo đỏ bừng, một con quái vật bọt biển vàng ố và một con quái vật người bạch tuộc màu xanh.
Ôn Văn trầm mặc một chút rồi hỏi: "Ừm, cho hỏi bọn mày có từng xem phim hoạt hình không vậy?"
"Nhân loại ngu xuẩn, thấy bọn tao thế mà lại không chạy trốn, bọn mày muốn chết sao?" Quái vật bọt biển màu vàng chỉ nhóm Ôn Văn, hống hách nói.
Quái vật sao biển mập thì đang ngu ngơ phụ họa, dáng vẻ như muốn xé hai người thành mảnh nhỏ.
Chỉ có quái vật bạch tuộc chú ý tới thực lực của nhóm Ôn Văn, bị dọa tới không nói nên lời...
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo